Friday
19
April
2024
(View: 40758)
Hội Thánh Phúc Âm - 14381 Magnolia St. Westminster, CA 92683 (NorthWest corner of Magnolia/Hazard). Liên lạc: vuxh2916@gmail.com
(View: 41268)
Kính Chúc Quý Thân Hữu & Giáo Hữu Cùng Toàn Thể Quý Thân Quyến một năm mới tràn đầy Thiên Ân & Thiên Phước ban từ Đấng Cứu Thế Jesus.
(View: 41550)
Cầu Nguyện chương trình tốt nghiệp kinh thánh tại gia Xin liên lạc email: VNFGMissions@yahoo.com

Một Trái Tim Giống Như Ngài

Monday, September 20, 201012:00 AM(View: 7301)

Nếu trong một ngày, Chúa Jesus phải trở thành con người của Bạn, thì sao? Điều gì xảy ra nếu, trong 24 giờ, Chúa Jesus thức dậy trên giường của Bạn, bước đi trong đôi giày của Bạn, sống trong nhà Bạn, làm việc theo chương lịch của Bạn? Xếp của Bạn trởthành xếp của Ngài, mẹ của Bạn trở thành mẹ của Ngài, những đau đớn của bạn trở thành những đau đớn của Ngài? Ngoại trừ một điều, cuộc đời Bạn không gì thay đổi. Sức khỏe Bạn không thay đổi. Những hoàn cảnh của Bạn không thay đổi. Chương lịch của Bạn không thay đổi. Các vấn đề của Bạn không giải quyết.

Chỉ một điều thay đổi. Việc gì xảy ra nếu, một ngày và một đêm kia, Chúa Jesus sống cuộc đời Bạn với trái tim Ngài? Trái tim Bạn được một ngày nghỉ ngơi, và cuộc đời Bạn được trái tim Đấng Christ chăn dắt. Ưu tiên của Ngài điều khiển các hành động của Bạn. Thương cảm của Ngài lèo lái những quyết định của Bạn. Tình yêu của Ngài hướng dẫn tư cách của Bạn.

Bấy giờ con người Bạn sẽ ra sao? Người ta sẽ thấy một thay đổi chăng? Gia đình Bạn – sẽ thấy một điều mới chăng? Những người cộng sự với Bạn – sẽ cảm nhận một khác biệt chăng? Còn những người kém phước hạnh thì sao? Bạn có đối xử họ như thế chăng? Và bạn hữu của Bạn? Họ có khám phá thêm sự vui mừng? Còn những kẻ thù của Bạn? Họ có nhận thêm thương xót từ trái tim Đấng Christ hơn là của Bạn?

Còn Bạn? Bạn cảm thấy sao? Sự chuyển thể nầy có thay đổi độ căng của Bạn? Thái độ của Bạn có lay động? Tâm tính Bạn? Giấc ngủ Bạn êm ả hơn không? Bạn thấy khác biệt lúc hoàng hôn? Khác biệt trong sự chết? Khác biệt trong thuế má? Có thể Bạn ít cần đến “aspirin” hoặc thuốc an thần? Phản ứng của Bạn khi bị kẹt xe lưu thông? (Chao ôi, điều nầy chạm đến dây thần kinh!) Bạn còn lo sợ về điều Bạn ưu tư? Tốt hơn nữa, Bạn còn tiếp tục việc Bạn đang làm?

Bạn còn làm điều Bạn đã định cho 24 giờ sắp tới? Hãy tạm ngừng và suy nghĩ về chương lịch của Bạn. Các nợ nần. Các giao kết. Những du ngoạn. Những cuộc hẹn. Nếu Chúa Jesus điều động trái tim Bạn, sẽ thay đổi điều nào không?

Chúng ta tiếp tục làm việc nầy trong chốc lát. Hãy điều chỉnh cái thấu kính suy tưởng của Bạn cho tới khi Bạn thấy một hình ảnh rõ ràng Chúa Jesus đang chăn dắt đời Bạn, xong bấm máy ảnh, rồi đặt vào khung hình. Điều Bạn thấy là điều Thượng Đế muốn. Ngài muốn Bạn “nghĩ và hành động giống như Đấng Cứu thế Jesus.” (Phil. 2:5).

Chương trình của Thượng Đế dành cho Bạn không gì khác hơn là một trái tim mới. Nếu Bạn là cái xe hơi, Thượng Đế muốn điều khiển động cơ Bạn. Nếu Bạn là máy vi tính, Thượng Đế muốn là dữ liệu và dĩa cứng. Nếu Bạn là phi cơ, Ngài muốn ngồi trên chiếc ghế trong phòng lái. Nhưng Bạn là con người, nên Thượng Đế muốn thay tim Bạn.

“Song anh em được dạy phải đổi mới trong lòng, để trở thành một người mới. Con người mới tạo nên nầy phải giống như Thượng Đế – phải thật sự thánh thiện và trọn lành” (Eph. 4:23-24). Thượng Đế muốn Bạn phải giống như Chúa Jesus. Ngài muốn Bạn phải có một trái tim như Ngài.

Tôi sẽ làm một việc mạo hiểm tại đây. Thật nguy hiểm khi tóm gọn những chân lý vĩ đại thành một câu, nhưng tôi sẽ cố gắng. Nếu một hoặc hai câu có thể nói lên ý muốn của Thượng Đế cho mỗi người trong chúng ta, thì như thế nầy:

Thượng Đế yêu thương Bạn đơn sơ trong lối sống Bạn, nhưng Ngài không muốn để Bạn ở trong lối sống đó. Ngài muốn Bạn đơn sơ giống như Ngài.

Thượng Đế yêu thương Bạn đơn sơ trong lối sống Bạn. Bạn nghĩ rằng tình yêu của Ngài dành cho Bạn sẽ mạnh mẽ hơn nếu đức tin của Bạn mạnh hơn, thì bạn sai lầm. Bạn nghĩ rằng tình yêu của Ngài sẽ sâu đậm hơn nếu tư tưởng của Bạn sâu đậm hơn, Bạn càng sai lầm. Không nên lẫn lộn tình yêu của Thượng Đế với tình yêu của loài người. Tình yêu của loài người thường gia tăng theo những việc tốt và giảm xuống theo những lỗi lầm. Tình yêu của Thượng Đế không như vậy. Ngài yêu thương Bạn ngay vị trí hiện tại của Bạn. Xin được kể lại những lời của một tác giả mà vợ tôi ưa thích:

Tình yêu của Thượng Đế không bao giờ ngừng. Không bao giờ. Dù chúng ta bài bác Ngài. Bỏ qua Ngài. Từ chối Ngài. Khinh dễ Ngài. Bất tuân Ngài. Ngài sẽ không thay đổi. Sự gian ác của chúng ta không thể giảm thiểu tình yêu của Ngài. Sự tốt lành của chúng ta không thể gia tăng tình yêu của Ngài. Đức tin của chúng ta không nhận được tình yêu đó nhiều hơn sự khờ dại của chúng ta khước từ tình yêu đó. Thượng Đế không yêu chúng ta kém hơn nếu chúng ta thất bại, hay yêu chúng ta nhiều nếu chúng ta thành công. Tình yêu của Thượng Đế không bao giờ ngừng.

Thượng Đế yêu Bạn đơn sơ trong lối sống của bạn, nhưng Ngài không muốn để bạn ở trong lối sống đó. Khi Jenna con gái tôi mới đi chập chững, tôi dẫn nó đến một công viên không xa cư xá của tôi. Ngày kia, khi con bé đang chơi trong một khung cát, một người bán cà rem đến gần chúng tôi. Tôi mua cho nó một cây kem, và khi quay lại để cho nó, thì miệng nó đầy cát. Nơi tôi muốn đặt vật ngon vào, thì nó đã trám đầy bụi cát. Tôi có yêu con khi cát đầy trong miệng nó? Tuyệt đối.

Con tôi có gì suy giảm khi miệng nó đầy cát? Tất nhiên không. Tôi sẽ để cho nó ngậm cát trong miệng chăng? Không thể nào. Tôi yêu nó ngay trong tình trạng đó, nhưng tôi không muốn để nó ở trong tình trạng đó. Tôi mang nó đến một vòi nước và rửa sạch miệng nó. Tại sao? Bởi tôi yêu nó.

Thượng Đế cũng làm như thế cho chúng ta. Ngài đem chúng ta đến một suối nước. Thiên Phụ chúng ta thúc giục: “Con cưng, hãy khạc nhổ cát bụi ra. Cha có điều tốt lành hơn cho con.” Và rồi, Ngài tẩy sạch những dơ dáy của chúng ta: vô luân, bất chính, thành kiến, đắng cay, ham muốn. Chúng ta không vui thích sự tẩy sạch; thậm chí đôi khi chúng ta thích cát bụi hơn cà rem. Chúng ta trề môi và tuyên bố: “Tôi có thể ăn cát bụi, nếu tôi muốn!” Đúng vậy – chúng ta có thể. Nhưng sự thiệt hại thuộc về chúng ta. Thượng Đế có một món quà tốt hơn. Ngài muốn chúng ta giống như Chúa Jesus.

Phải chăng đó là Phúc Âm? Bạn không phải kẹt vào thế nhân cách của ngày nay. Bạn không bị liệt vào thế giới rủa sả. Bạn có thể uốn nắn. Dù rằng trong đời Bạn đã lo lắng mỗi gày, nhưng Bạn không cần lo lắng cho cuộc đời còn lại. Nếu bạn được sanh ra là một người cuồng tín thì sao? Bạn không là người phải chết như vậy.

Do đâu chúng ta có ý nghĩ rằng chúng ta không thể thay đổi? Do nơi phát xuất những lời nói như: “Ấy là bản chất của tôi hay lo lắng,” hoặc “Tôi luôn luôn bi quan, tính tôi là thế,” hoặc “Tôi hay xấu nết, tôi không thể kềm chế phản ứng của tôi?” Ai nói thế? Chúng ta có nói những lời tương tự về thân thể chúng ta chăng? “Ấy là bản chất của tôi có một cái chân gảy. Tôi không thể làm gì hơn.” Tất nhiên là không. Nếu thân thể chúng ta không Chúng ta cần làm như thế cho trái tim chúng ta chăng?

Chúng ta phải tìm sự trợ giúp cho thái độ chua chát của chúng ta chăng? Chúng ta có thể yêu cầu điều trị bản tính càu nhàu ích kỷ của chúng ta chăng? Tất nhiên chúng ta có thể. Chúa Jesus có thể thay đổi tấm lòng chúng ta. Ngài muốn chúng ta có một trái tim giống như Ngài. Bạn có thể tưởng tượng một món quà nào tốt hơn?

TRÁI TIM ĐẤNG CHRIST.

Tim Chúa Jesus trong sạch. Đấng Cứu độ được tôn sùng bởi hàng ngàn, song chấp nhận một đời sống đơn sơ. Ngài được những người nữ chăm sóc (Luke 8:1-3), song không bao giờ bị cáo tội có những tư tưởng quyến rủ; bị khinh miệt bởi chính những tạo vật của Ngài, song luôn luôn tha thứ họ, cả trước khi họ cầu xin sự thương xót của Ngài. Sứ đồ Peter, người đồng hành với Chúa Jesus trong hơn ba năm rưởi, mô tả Ngài như một “con chiên không tì và không vết” (I Pet. 1:19). Sau khi trải qua cùng thời gian ấy với Chúa Jesus, Sứ dồ John kết luận: “Trong Ngài không có tội lỗi” (I John 3:5).

Lòng Chúa Jesus thật bình an. Các môn đồ lo lắng vì phải nuôi ăn cả ngàn người, nhưng Chúa Jesus thì không. Ngài tạ ơn Thượng Đế về vấn đề đó. Các môn đồ la hét vì sợ bảo tố, nhưng Chúa Jesus thì không. Ngài ngủ yên trong bão tố. Sứ đồ Peter rút kiếm ra chống lại các quân binh, nhưng Chúa Jesus thì không. Ngài giơ tay lên để chữa lành. Lòng Ngài bình an. Khi các môn đồ lìa xa Ngài, Ngài có bĩu môi rồi bỏ về nhà chăng? Khi Peter chối từ Ngài, Ngài có tức giận chăng? Khi các binh sĩ nhổ nước bọt trên mặt Ngài, Ngài có phun lửa trên mặt họ chăng? Hơn thế nữa. Ngài vẫn bình an. Ngài tha thứ họ. Ngài không để bị lôi kéo bởi sự trả thù.

Ngài cũng không để bị hướng dẫn bởi bất cứ điều gì khác hơn lời kêu gọi thiên thượng. Lòng Ngài có chủ đích. Hầu hết những cuộc đời không bao giờ nhắm vào một mục tiêu nào đặc biệt để chiếm lấy mục tiêu đó. Chúa Jesus nhắm vào một mục tiêu duy nhất – cứu độ nhân gian khỏi tội lỗi. Ngài có thể tóm gọn cuộc đời Ngài trong một câu: “Con người đến để tìm và cứu những kẻ lạc lối” (Luke 19:10).

Chúa Jesus quá chú ý đến trách vụ đến độ Ngài biết khi nào phải nói: “Thời kỳ của Ta chưa đến” (John 2:4), và khi nào phải nói: “Việc đã trọn” (John 19:30).

Nhưng Ngài không quá chú ý đến mục tiêu của Ngài đến độ Ngài không vui. Trái hẳn. Các tư tưởng của Ngài vui thế nào? Trẻ con không thể chống lại Chúa Jesus. Ngài có thể tìm vẻ đẹp trong hoa huệ, niềm vui trong thờ phượng, và những khả năng trong các vấn đề. Ngài có thể trải qua nhiều ngày với các đám đông bịnh hoạn mà vẫn cảm thương họ. Ngài đã trải qua trên ba thập niên lặn lội trong nhớp nhúa tội lỗi của chúng ta mà vẫn thấy nét đẹp trong chúng ta để chịu chết vì những sai lầm của chúng ta.

Nhưng vương miện dành cho Đấng Christ là điều nầy: tấm lòng Ngài thuộc tâm linh. Tư tưởng Ngài phản ảnh mối tương giao mật thiết với Thiên Phụ. Ngài phán: “Ta ở trong Thiên Phụ và Thiên Phụ ở trong Ta” (John 14:11). Bài giảng đầu tiên của Ngài được chép lại khởi đầu bằng những chữ: “Thần Chúa ngự trên Ta” (Luke 4:18). Ngài được “Thần Linh dẫn dắt” (Mat. 4:1) và “tràn đầy Thánh Linh” (Luke 4:1). Ngài trở lại từ sa mạc “trong quyền phép của Thần Linh” (Luke 4:14).

Chúa Jesus nhận các chỉ thị từ Thượng Đế. Đó là thói quen của Ngài đến để thờ phượng (Luke 4:16). Đó là cách tập luyện của Ngài để nhớ Kinh Thánh (Luke 4:4). Sứ đồ Luke nói rằng Chúa Jesus “thường lẫn tránh để một mình Ngài có thể cầu nguyện” (Luke 5:16). Những lần cầu nguyện là lúc Ngài được hướng dẫn. Một lần, Ngài trở lại sau khi cầu nguyện và thông báo rằng đến lúc phải di chuyển qua một thị trấn khác (Mark 1:38). Một lần cầu nguyện khác kết quả cho sự chọn lựa các môn đồ (Luke 6:12-13). Chúa Jesus được dẫn dắt bởi một bàn tay vô hình: “Thiên Tử làm bất cứ điều gì Thiên Phụ làm” (John 5:19). Cũng trong chương nầy, Ngài phán: “Một mình Ta không thể làm điều chi. Ta chỉ phán xét theo cách Ta được phán bảo” (John 5:30). Lòng Chúa Jesus thuộc về tâm linh.

TRÁI TIM NHÂN ĐẠO.

Trái tim chúng ta dường như quá xa tim Ngài. Ngài thanh khiết; chúng ta tham lam. Ngài bình an; chúng ta rắc rối. Ngài định ý; chúng ta thờ ơ. Ngài vui thích; chúng ta khó khăn. Ngài tâm linh; chúng ta thế tục. Khoảng cách giữa trái tim chúng ta và Ngài dường như mênh mông. Làm sao chúng ta hy vọng có được trái tim Jesus?

Sẵn sàng cho một bất ngờ? Hẳn Bạn đã sẵn sàng. Bạn đã có trái tim Đấng Christ. Sao Bạn nhìn tôi như thế? Phải chăng tôi đùa với Bạn? Nếu Bạn ở trong Đấng Christ, Bạn đã có trái tim Đấng Christ. Một trong những điều hứa tối thượng của Thượng Đế mà Bạn chưa biết, giản dị như thế nầy: nếu Bạn đã dâng đời Bạn lên Chúa Jesus, thì Ngài đã ban chính Ngài cho Bạn. Ngài đã dùng trái tim Bạn làm tổ ấm cho Ngài. Khó có thể nói cách nào rõ ràng hơn Sứ đồ Paul: “Đấng Christ sống trong tôi” (Gal. 2:20). Xin cho phép chính tôi được nói lại. Nếu Bạn đã dâng đời Bạn lên Đấng Christ, thì Ngài đã ban chính Ngài cho Bạn. Ngài đã dọn vào, mở các túi bị và sẵn sàng biến đổi Bạn “trở nên giống như Ngài từ mức độ vinh quang nầy đến mức độ vinh quang khác” (II Cor. 3:18). Paul giải thích điều đó bằng những lời nầy: “ Xem như lạ lùng, chúng ta là tín đồ Cứu thế giáo, thật sự đã có trong chúng ta một phần những tư tưởng và tâm trí của chính Đấng Christ” (I Cor. 2:16).

Lời Chúa thật lạ lùng! Nếu tôi có tâm trí Jesus, tại sao tôi vẫn nghĩ giống như tôi quá nhiều? Nếu tôi có trái tim Đấng Christ, tại sao tôi vẫn khó chịu với Ông Max (tác giả bài nầy). Nếu Chúa Jesus sống trong tôi, tại sao tôi vẫn bực tức khi bị kẹt xe? Một phần câu trả lời điển hình trong mẩu chuyện về một phụ nữ có một căn nhà nhỏ trên bờ biển Ireland (Ái nhỉ lan) khoảng đầu thế kỷ (1900). Bà thật khá giàu và cũng khá tằn tiện. Rồi người ta ngạc nhiên khi Bà quyết định trở thành một trong những người đầu tiên có điện lực trong nhà.

Nhiều tuần lễ sau khi gắn điện, một chuyên viên kiểm điện xuất hiện trước nhà Bà. Ông hỏi hệ thống điện trong nhà chạy tốt không, và Bà bảo đảm với Ông rằng tốt. Ông nói: “Tôi ngạc nhiên, nếu Bà có thể giải thích cho tôi điều nầy. Đồng hồ điện của Bà cho thấy ít khi được xử dụng. Bà có xài điện không?”

Bà trả lời: “Có chứ, mỗi chiều khi mặt trời lặn, tôi vặn đèn lên vừa đủ để thắp những ngọn nến; xong tôi tắt điện ngay.” Bà ấy sờ vào năng lực nhưng không xử dụng nó. Nhà Bà nối vào điện lực nhưng không thay đổi. Chúng ta có phạm những sai lầm như thế không? Chúng ta, cũng – với linh hồn được cứu nhưng tấm lòng không thay đổi – được nối vào nhưng không biến cải. Tin tưởng Đấng Christ để được cứu độ, nhưng chống lại sự chuyển hóa. Chúng ta thỉnh thoảng bật nút điện, nhưng hầu hết chúng ta muốn ở trong bóng tối.

Việc gì xảy ra nếu chúng ta để bóng đèn cháy sáng luôn? Việc gì xảy ra nếu chúng ta chẳng những bật nút điện mà lại sống trong ánh sáng? Những biến đổi nào xảy ra nếu chúng ta tự đặt mình trong hào quang của Đấng Christ?

 Không còn nghi ngờ về điều nầy: Thượng Đế có những chương trình lớn lao cho chúng ta. Đấng đã cứu linh hồn Bạn, cũng là Đấng tái tạo trái tim Bạn. Chương trình của Ngài đơn sơ chỉ là sự chuyển hóa trọn vẹn. “Từ ban đầu, Ngài đã tiền định tạo nên cuộc đời những kẻ yêu Ngài, theo đường nét cuộc đời Con Ngài” (Rom. 8:29).

“Anh em đã bắt đầu sống cuộc đời mới, trong đó anh em được tạo nên mới và trở nên giống như Đấng đã tạo nên anh em. Cuộc sống mới nầy mang đến cho anh em kiến thức chân thật từ Thượng Đế” (Col. 3:10)

 Thượng Đế muốn thay đổi chúng ta trở nên giống như Đấng Cứu độ. Chúng ta sẽ chấp nhận quà tặng của Ngài chăng? Tôi đề nghị thế nầy: Hãy tưởng tượng “đơn sơ giống như Chúa Jesus” nghĩa là gì? Hãy nhìn kỷ vào trái tim Đấng Christ. Hãy nghiền ngẫm vài chương diễn đạt lòng thương cảm của Ngài, phản ảnh tâm tình của Ngài với Thiên Phu, ngắm nhìn tiêu điểm của Ngài, suy gẫm sự chịu khổ của Ngài. Ngài tha thứ như thế nào? Lúc nào Ngài cầu nguyện? Điều gì khiến Ngài vui thích? Tại sao Ngài không bỏ cuộc? Chúng ta hãy “chỉnh mắt nhìn về Chúa Jesus” (Heb. 12:2). Có thể, khi nhìn Ngài, chúng ta sẽ thấy hình ảnh mà chúng ta có thể trở thành.
Send comment
Your Name
Your email address
heresa Briones là một hiền mẫu dễ thương. Bà cũng có một cú móc tay trái mạnh bạo, Bà đã dùng để đấm một phụ nữ trong một tiệm giặt tự động. Sao Bà phải làm thế? Một số nhóc con trêu chọc Alicia, con gái của Bà. Alicia hói tóc. Đầu gối viêm khớp. Mũi bẹp dí. Xương hông teo xọp. Thính giác nghễnh ngãng. Em có hình dạng của một cụ 70. Nhưng em chỉ mới lên 10. “Mẹ ơi,” Lũ nhóc kêu nhạo, “đến đây xem con quái vật!” Alicia chỉ nặng 22 cân Anh và thấp hơn hầu hết trẻ con lớp vườn trẻ. Em đau khổ vì chứng sớm lão hóa – một bệnh cằn cỗi di thể, chỉ một đứa mắc phải trong số 8 triệu trẻ con. Các nạn nhân lão hóa hy vọng sống được 20 năm. Chỉ có 15 trường hợp về bịnh nầy được biết trên thế giới.
“Phước cho những kẻ nghèo khổ tâm linh, vì Vương quốc Thiên Đàng thuộc về họ.” (Mat. 5:3) Hãy bắt đầu bằng câu chuyện thương lượng của một người trẻ giàu sang trong Tân Ước. Anh là một người giàu. Mang giày Italia. Y phục thời trang. Tiền bạc anh đầu tư. Thẻ tín dụng của anh loại vàng. Anh sống như anh đi phi cơ – loại hạng nhất. Anh còn trẻ. Anh trút hết mỏi mệt trong phòng thể dục và dễ dàng thả rơi tuổi già qua rổ bóng trên sân chơi. Bụng anh bằng phẳng. Mắt anh sắc bén. Sinh lực là nhãn hiệu của anh, và sự chết thì còn xa vô tận.
Nàng có mọi lý do để cay đắng. Dù tài hoa, Nàng đã bị lãng quên trong nhiều năm. Các giới nhạc kịch nổi tiếng khép lại những danh vị khi nàng thử bước vào. Các nhà phê bình Mỹ quốc quên đi tiếng hát kích động của nàng. Nhiều lần nàng bị từ chối những cơ hội mà nàng dễ dàng thành đạt. Chỉ sau khi trở về từ Âu châu và chiếm được trái tim thính giả Âu châu khó tính, các nhà lãnh tụ dư luận trong nước mới chấp nhận tài năng của nàng.
Việc gì xảy ra, nếu một người nào đó phải thu một phim tài liệu về bàn tay Bạn? Việc gì xảy ra, nếu một nhà sản xuất phải thuật câu chuyện về bàn tay Bạn? Chúng ta sẽ thấy gì? Hết thảy chúng ta đều sớm học được rằng bàn tay tiện dụng cho nhiều điều khác hơn là dùng cho sự sống thoát – đó là một phương tiện biểu lộ tình cảm. Cùng một bàn tay, có thể trợ giúp hay tổn thương, vươn ra hay siết lại, nâng một người lên hay ném một người xuống. Nếu Bạn phải trình chiếu phim tài liệu nầy cho bạn bè xem, Bạn sẽ tự hào về những giây phút: bàn tay Bạn đưa ra một món quà, đặt một chiếc nhẫn vào ngón tay người khác, chăm sóc một vết thương, sửa soạn một bữa ăn, hay chấp lại để cầu nguyện.
Ngồi nơi bàn viết vĩ đại, Tác Giả mở một quyển sách lớn. Quyển sách không một ngôn từ. Sách không ngôn từ vì ngôn từ chưa có. Ngôn từ chưa có vì ngôn từ chưa cần thiết. Chưa có tai để nghe chúng; chưa có mắt để đọc chúng. Chỉ một Tác Giả. Vậy nên Tác Giả cầm một cây bút vĩ đại, khởi sự viết. Như một họa sĩ gom góp màu sắc, một nhà điêu khắc chọn lấy dụng cụ, Tác Giả ráp dựng những ngôn từ . Có ba thứ. Ba ngôn từ đơn độc. Từ ba ngôn từ nầy sẽ tuôn ra hằng triệu tư tưởng.Nhưng,câu chuyện lơ lửng trên ba ngôn từ nầy. Tác Giả cầm bút, rồi xướng lên ngôn từ đầu tiên: "T-H-Ờ-I G-I-A-N." Thời gian chưa có cho tới khi Tác Giả viết nó ra. Ngài, chính Ngài, vô thời gian, song câu chuyện của Ngài đóng khung trong thời gian.
Williams Rathje thích rác rến. Nhà sưu khảo giáo dục Đại học Harvard nầy tin rằng chúng ta có thể học hỏi rất nhiều từ những đống rác của thế gian. Các nhà khảo cổ luôn luôn quan sát rác rến để nghiên cứu một xã hội. Rathje cũng làm vậy; Ông không mất thời gian chờ đợi. Đồ Án Rác Rến, là danh hiệu tổ chức của Ông, du hành khắp lục địa, đào xới những bãi rác và nghiên cứu các thói quen ăn uống của chúng ta, kiểu cách trang phục, cùng mức độ kinh tế. Rathje có thể tìm được ý nghĩa trong rác rến của chúng ta.
Thập Tự Giá. Bạn có thể nhìn quanh bất cứ phương hướng nào mà không thấy một thập giá? Chót vót trên đỉnh một thánh đường. Tạc khắc trong một bia mộ. Chạm trổ vào một chiếc nhẫn, hay lủng lẳng dưới một dây chuyền. Thập giá là một biểu hiệu phổ thông Cứu thế giáo. Một lựa chọn lạ lùng, Bạn có nghĩ thế chăng? Lạ lùng vì một dụng cụ hành hình có thể trở thành tiêu biểu cho một trào lưu hy vọng. Những biểu hiệu của các niềm tin khác thì lạc quan hơn: ngôi sao có sáu góc nhọn của Jerusalem, mặt trăng lưỡi liềm của Islam, một hoa sen nở của Phật giáo.
"Người sẽ không bẻ gẫy một cọng sậy đã bầm giập, và sẽ không ngắt bỏ một ngọn bấc sắp tàn." (Mat. 12:20) Có vật chi mong manh hơn một cọng sậy đã bầm giập? Hãy nhìn một cọng sậy bầm giập bên mé nước. Một thân mảnh mai từng ngất ngưởng trên đám cỏ sông rậm rạp, giờ đây nghiêng ngả, gục đầu. Bạn có phải là một cọng sậy bầm giập? Phải chăng từ lâu Bạn vẫn hiên ngang và kiêu hãnh? Bạn đứng ngay thẳng và vững vàng, nuôi dưỡng bằng những dòng nước mát, và bám rễ trong lòng sông tin tưởng. Rồi một điều nào đó xảy đến. Bạn bị bầm giập...
Hẳn không cần định nghĩa “Đức Tin” cho những người hiện diện trong đêm tháng Sáu oi bức đó. Đối với họ, đức tin gần như sờ chạm được. Họ vươn tới Thượng Đế gần như họ sắp ôm lấy thân thể Ngài. Đức tin trút hết sự phạm tội đã từng áp chế họ. Đức tin thay thế tuyệt vọng thành hy vọng. Đức tin dầm thấm họ trong mục tiêu và chiều hướng mới. Đức tin mở khóa các từng trời. Đức tin như nước mát đẫm ướt linh hồn cằn cỗi.
Rất nhiều bộ sách tài liệu cho thấy có những phương tiện khác nhau trong đó con người đã cố thử tìm cầu sự tiếp trợ từ Thượng Đế. Làm điều nầy, con người đã cho phép trí tưởng tượng của mình tự do sản xuất đủ loại hình tượng và ảnh tượng với ý nghĩa tượng trưng hoặc thay thế Thượng Đế. Hành động nầy được chính thức gọi là sự “tôn thờ thần tượng.” Trước khi Moses qua đời, Ông nói: “...Các ngươi đã thấy những ghê tởm của chúng nó, các thần tượng của chúng nó, bằng gỗ và đá, bạc và vàng, trong vòng chúng nó”