THỜ PHƯỢNG LÀ “TẠ ƠN”
Khi Jonah bị một kình ngư nuốt và nằm trong bụng cá ba ngày,
Ông đã kêu cầu Thượng Đế và được Chúa giải thóat,
Những lời tôn vinh và tạ ơn của Ông được chép trong Kinh Thánh
Và truyền lại cho chúng ta như một tấm gương của Người Biết Ơn:
“... Khi linh hồn tôi ngất lịm, tôi nhớ đến Chúa:
Lời van xin của tôi đến với Ngài, vào trong đền thánh Ngài.
Những kẻ đeo đuổi các thần tượng hão huyền,
Rồi quên đi Hồng Ân thương xót đã nhận.
Nhưng tôi sẽ dâng lên Ngài của lễ bằng lời tạ ơn:
Tôi sẽ thực hành điều tôi đã hứa nguyện.
Sự cứu độ thuộc về Chúa...”
(Jonah 2:7-9)
*
* *
Hằng năm, đến Mùa Tạ Ơn,
Khi ngọn gió đông man mác quyện về,
Cất đi chiếc lá buồn thu cuối,
Chúng ta
Lại đến cùng nhau.
*
* *
Thờ phượng là khi Bạn ý thức rằng
những gì Bạn đã nhận quá nhiều hơn
những gì Bạn có thể ban cho.
Thờ phượng là ý thức rằng
những điều đó không vì sự sờ chạm của Ngài,
Bạn vẫn còn đi khập khễnh và bị tổn thương,
Đắng cay và tan vỡ.
Thờ phượng là nét biểu cảm thơ thới
trên gương mặt khô cằn
của kẻ hành hương sa mạc
khi nhận biết rằng
ốc đảo không là một ảo giác.
Thờ phượng là “Tạ Ơn” chối từ sự thầm lặng.
Chúng ta từng cố tạo một khoa học trong Thờ Phượng.
Chúng ta không thể làm điều đó.
Chúng ta không thể làm điều nào khác hơn
“mua bán tình yêu” hay “mặc cả “an bình.”
Thờ phượng là một hành động tự nguyện do Hồng Ân,
của Người Được Cứu cung dâng lên Đấng Cứu Chuộc,
Người Được Chữa Lành cung dâng lên Đấng Chữa Lành,
và Người Được Giải Phóng cung dâng lên Đấng Phóng.
Tạ ơn CHÚA vì Ngài là Nhân Ái.
Tình Yêu của Ngài tiếp tục mải mải.
(Thánh Thi 106:1)